Đúng là đôi khi chỉ cần vài câu nói cũng có thể khẳng định nhân cách của một con người.
“Tôi đi công chuyện về thì sực nhớ nhà hết dầu nước xanh nên tấp xe vô tiệm thuốc. Người thì ngơ ngơ, vô tiệm thuốc thì thấy đông quá.
Thế là đứng bấm điện thoại xếp hàng đợi tới mình, vừa tới mình, cô bán thuốc hỏi con mua gì, còn chưa mở mồm ê a thì lại nghe tiếng ai đó cứ kêu: “con ơi, con ơi”.
Quay qua thì thấy một chú cứ liên tục gì mà “con ơi”, rồi “chú xin lỗi”, vụ gì thế này.
“- Dạ gì ạ chú?” (Tui bỏ tai nghe ra, tại nãy nghe nhạc nên chữ được chữ không.)
“- Chú xin lỗi, con cho chú mua thuốc trước cái nhe. Chú mua chú uống liền rồi chú đi bán bánh nữa. Chú xin lỗi nhe con! Chú biết là phải xếp hàng thứ tự chứ sao hông mà chứ đau cổ quá, nó ho quài. Chú uống cái chú chạy đi bán luôn. Con thông cảm nhe con. Chú xin lỗi nhe!”
Gì mà chú xin lỗi con dữ vậy chú.
“- Dạ chú cứ mua trước đi chú, hổng sao đâu chú ơi.”
Vậy đó mà chú vẫn giải thích rồi cám ơn miết hà. Tui ngại quá. Tui quay phắt ra sau lưng nhìn thì thấy chiếc xe đạp chở mâm bánh bông lan bự tổ chảng.
“- Chú ơi, lát ra chú bán con cái bánh bông lan nhe!
– Được con ơi, bánh chú bán ngon lắm. Con ăn là biết à.
– Ủa chú bán bánh ở đâu mà giờ ở đây chú?
– Chú bán ở Bùi Viện á con.
– Chú bán tuốt Bùi Viện luôn, xa dữ vậy chú? (Tui gặp chú ở Thanh Đa mà)
– Ừa, giờ chú chạy ra bán ở Nguyễn Huệ trước, xong 11 giờ chú ra bán ở Bùi Viện. Nay là có khách đặt 6 cái nên chú mới chạy xuống đây giao”.
Thấy chú cũng lớn tuổi mà còn phải đạp xe đi bán tui thương lắm. Mặc dù tui biết đi bán đêm này cực với hao sức lắm, nhưng tui thấy chú buôn bán niềm nở, vui vẻ. Mà cái cách chú xin tui ưu tiên cho mua thuốc cứ làm tui thấy thương gì đâu hà”.
Trên đây là một câu chuyện rất dễ thương của một nam thanh niên về chú bán bánh bông lan. Chú biết phải xếp hàng để mua thuốc, nhưng vì người quá mệt và vội đi bán hàng nên chú đành phải mở lời xin được chen ngang. Thấy yêu cầu của mình là không đúng đắn, ảnh hưởng tới người khác nên chú liên tục nói lời xin lỗi với nam thanh niên xếp hàng trên mình. Ông nói “xin lỗi” liên tục và nhiều tới nối khiến nam thanh niên cũng cảm thấy ngại ngùng.
Người đàn ông bán hàng rong khắc khổ nhưng có hành xử rất văn minh ấy khiến bất cứ ai chứng kiến câu chuyện cũng cảm thấy xúc động.
Dưới phần bình luận, nhiều người cũng từng gặp người đàn ông bán bánh bông lan này và dành rất nhiều lời khen ngợi cho sự tử tế của ông.
“Chú này hiền lắm, nói chuyện dễ thương mà thật thà. Mình hay gặp chú ở gần Bùi Viện. Nhiều khi bán ế không có tiền ăn cơm, tội nghiệp hoàn cảnh cũng khó khăn lắm. Lần nào mình mua cũng hay cho chú thêm ít tiền ăn cơm”, một dân mạng bình luận.
*Theo Thế giới trẻ / soha.vn